Năm tháng buồn trả lại một tháng năm. Tháng nhạt nhòa bao kỷ niệm xa xăm. Con ve sầu nỉ non lời than thở. Phượng buồn rơi trong tiếng khóc lặng thầm
Năm
tháng buồn trả lại một tháng năm
Tháng nhạt nhòa bao kỷ niệm xa xăm
Con ve sầu nỉ non lời than thở
Phượng buồn rơi trong tiếng khóc lặng thầm
Ta
nhớ về tháng năm nào xa lắm
Em dang tay đón sợi gió giao mùa
Tơ nắng nhẹ khẽ khàng hôn vạt áo
Ai thẹn thùng sa mắt biếc vào mưa
Nay,
chỉ con đường vàng võ thê lương
Nắng rát cháy hả hê màu cỏ úa
Ta cứ ngỡ giấc êm đềm gối lụa
Cơn mưa nào lạc lối ướt bờ mi
Tháng
năm đi, rồi đến để rồi đi
Mà nhớ nhung vẫn nhớ nhung nhiều quá!
Cơn mưa hạ hanh hao buồn bã lạ
Để chiều rơi bóng ngả vệt chạy dài
Nắng
xa rời tìm kiếm một bờ vai
Nên chiều nay vắng cả em và nắng
Tiếng thở dài vang lên ồn cõi lặng
Sao em không về xoa dịu tháng năm?