Tà áo
dài như dáng đứng quê hương
Người
mẹ hiền khi nắng sương gian khổ
Biển
quê ta ngày đêm sống vỗ
Sống
cát rì rào rãi cánh hải âu
Quê
hương ơi dù ta có đi đâu
Nhớ cội
nguồn trải cành khế ngọt
Mái nậu
xăm nghe cung đàn thánh thót
Điệu họ
khơi vọng lại đêm khuya
Yêu
quê hương nghe sống vỗ ngoài kia
Búp
măng non đang đâm cành nãy lộc
Mới
chào đời tiếng nói thay tiếng khóc
Mẹ
nâng niu cho con cháu trưởng thành
Để mai
ngày sống cát biển vang ngân
Nhìn mẹ
vui hành trang cùng chắp cánh
Mẹ hiền
với quê hương chẳng có ai so sánh
Nghĩa
nặng tình sâu yêu lắm người ơi
Vui gì
bằng ngày nhà giáo nơi nơi
Đang từng
ngày cùng đâm hoa kết trái
Tình mẹ
với quê hương chẳng có gì xa ngái
Thúng
mẹt gánh gòng lo cuộc sóng mưu sinh
Quê
hương ơi! Đang tiến bước quang vinh
Nguyện
suốt đời ghi ơn thầy cô giáo
Nắng ấm
lên rồi nhớ khi người dạy bảo
Ôi quê
hương có gì đẹp sáng nay
Nhớ về
Ngư Thủy càng say
Quê
hương là mẹ đẹp thay muôn đời.
Sáng
tác – Trần Thị Hà